Warren Buffett, một trong những nhà đầu tư vĩ đại nhất mọi thời đại, không bao giờ phô trương sự giàu có của mình. Ông sống giản dị trong một ngôi nhà ở Omaha mà ông đã mua từ năm 1958 với giá chỉ 31.500 USD. Thói quen ăn sáng tại McDonald’s hay chơi bài bridge trực tuyến của ông cho thấy một lối sống khiêm tốn, trái ngược hoàn toàn với hình ảnh của một tỷ phú. Tuy nhiên, đôi khi, “Nhà tiên tri xứ Omaha” lại đưa ra những câu nói sâu sắc, khiến người nghe phải suy ngẫm về bản chất của nền kinh tế.

“Nếu tôi muốn, tôi có thể thuê 10.000 người chỉ để vẽ chân dung tôi mỗi ngày cho đến hết đời”, Warren Buffett đã từng nói. Câu nói này, được trích dẫn trong tờ Harper’s Magazine vào năm 2010, thể hiện phong cách giao tiếp độc đáo của ông: vừa thẳng thắn, vừa hài hước nhưng cũng rất sâu sắc. Trong một bài viết trên The Atlantic một năm trước đó, ông đã giải thích rõ hơn về ý nghĩa của câu nói này, khiến nó trở nên đáng suy ngẫm hơn bao giờ hết.

Warren Buffett không cảm thấy tội lỗi khi sở hữu khối tài sản khổng lồ. Ông coi tài sản của mình như những “tấm phiếu đổi hàng” trong xã hội, tức là những tờ giấy mà ông có thể sử dụng để mua bất cứ thứ gì, kể cả việc thuê 10.000 họa sĩ vẽ chân dung mình suốt đời. Tuy nhiên, điều này có thực sự mang lại giá trị cho xã hội? Câu trả lời là gần như không. Việc làm như vậy có thể lấy đi cơ hội làm việc của 10.000 người lao động khác, những người có thể đóng góp vào các lĩnh vực quan trọng như giáo dục, y tế hay nghiên cứu khoa học.

Trước đây, câu chuyện này có thể chỉ là một ví dụ lý thuyết, nhưng hiện nay, nó phản ánh rõ nét thực tế. Ngày nay, có một ngành công nghiệp phát triển xung quanh những công việc không mang lại giá trị thực sự. Chúng ta có thể thấy những người tư vấn lẫn nhau, những influencer chia sẻ mẹo năng suất mà họ đã sao chép từ người khác, hay AI tạo nội dung cho AI khác tương tác. Mặc dù mọi người có vẻ rất bận rộn, nhưng liệu chúng ta có thực sự tiến bộ?

Ví dụ về việc thuê 10.000 họa sĩ vẽ chân dung Warren Buffett là một lời nhắc nhở rằng không phải mọi hoạt động kinh tế đều tạo ra giá trị thực sự. Dù rằng 10.000 họa sĩ sẽ nhận lương và GNP sẽ tăng, nhưng cuối cùng, xã hội chỉ có thêm một kho tranh chân dung và một triển lãm kỳ lạ, chứ không phải là những thứ thực sự cần thiết.

Vấn đề không nằm ở việc đánh giá công việc nào có giá trị hơn công việc nào, mà là nhìn vào động cơ đằng sau những công việc đó. Warren Buffett muốn chỉ ra rằng con người dễ dàng nhầm lẫn giữa việc làm cho có và sự tiến bộ thực sự, khi mà hệ thống chỉ tập trung vào số lượng thay vì chất lượng.

“Ngồi im đôi khi lại là hành động thông minh nhất”, Buffett từng viết trong lá thư gửi cổ đông Berkshire Hathaway năm 1997. Ông đã kiếm hàng tỷ USD bằng cách ngồi một mình trong phòng, đọc báo cáo tài chính, trong khi phần còn lại của thế giới đang bận rộn xoay vòng. Việc “không làm gì” của ông không phải là lười biếng, mà là một sự kỷ luật, sự tập trung và từ chối chạy theo những ồn ào vô nghĩa. Và điều đó đã mang lại hiệu quả.

Ông có thể làm bất cứ điều gì, nhưng thay vào đó, ông chọn suy nghĩ. Đó chính là nghịch lý vẫn còn nguyên giá trị đến tận hôm nay. Một người đàn ông đủ giàu để làm mọi thứ lại chọn hành động ít đi. Bởi ông hiểu rằng giá trị thực sự không chỉ nằm ở tiền bạc, mà còn ở tác động mà nó tạo ra.

Bài viết cùng chủ đề:

TIN TỨC MỚI 

.
.
.
.