Ở tuổi 25, tôi đã quyết định mua nhà. Không phải vì áp lực từ xã hội hay sự chán nản khi phải sống trong cảnh thuê trọ. Quyết định này đến từ việc tôi nhận ra rằng, nếu tính toán kỹ lưỡng, việc sở hữu một căn nhà không phải là điều quá xa vời.
Với khoảng 500 triệu đồng tích lũy và sự hỗ trợ từ gia đình, tôi có thể vay thêm 1,1 tỷ đồng từ ngân hàng để mua một căn hộ vừa đủ cho nhu cầu sống của mình. Tôi đã chọn hình thức lãi suất cố định trong hai năm đầu, sau đó sẽ chuyển sang lãi suất thả nổi. Theo tính toán, mỗi tháng tôi sẽ phải trả khoảng 10-11 triệu đồng cho cả gốc lẫn lãi.
So với việc thuê một căn studio gần nơi làm việc với giá 7 triệu đồng mỗi tháng, chưa kể các khoản chi phí khác như điện, nước, gửi xe, thì việc mua nhà có vẻ đắt hơn. Tuy nhiên, tôi chấp nhận điều này vì tôi tin rằng nó xứng đáng với những gì tôi sẽ nhận được.
Ảnh minh hoạ
Căn nhà mà tôi chọn không nằm ở trung tâm thành phố, không có tiện ích cao cấp như hồ bơi hay phòng gym, nhưng nó mang lại cho tôi sự yên tĩnh và gần gũi với nơi làm việc. Quan trọng hơn, nó nằm trong khả năng tài chính của tôi sau khi đã trừ đi các khoản chi tiêu cần thiết hàng tháng.
Tôi không phủ nhận rằng việc thuê nhà vẫn là một lựa chọn hợp lý cho những ai chưa ổn định công việc hoặc muốn đầu tư vào những lĩnh vực khác. Tuy nhiên, tôi quyết định dừng lại và ổn định cuộc sống. Tôi biết mình không phải là người thích di chuyển liên tục và không chắc chắn rằng trong 5 năm tới, tôi có thể mua được một căn hộ tương tự với mức thu nhập hiện tại.
Không có ai thúc giục tôi, chỉ đơn giản là tôi không muốn sống mãi trong trạng thái lưng chừng. Tôi là người thích biết rõ mình đang đầu tư vào cái gì. Với căn nhà, tôi biết rằng sau 10 năm, tôi sẽ có một tài sản thuộc về mình. Còn nếu tiếp tục thuê, mỗi tháng tôi chỉ nhận được hóa đơn mà không có gì để lại cho mình.
Ảnh minh hoạ
Trước khi quyết định ký hợp đồng vay, tôi đã tự đặt ra cho mình ba bài tập quan trọng:
– Tính toán tỷ lệ trả nợ so với thu nhập: Đảm bảo rằng số tiền trả góp hàng tháng không vượt quá 40% thu nhập ròng của tôi.
– Dự trữ quỹ khẩn cấp: Tôi đã giữ lại một khoản tiền tương đương với 6 tháng chi tiêu để phòng trường hợp bất ngờ xảy ra.
– Lên kế hoạch cho lãi suất tăng: Tôi không chỉ dựa vào mức lãi suất thấp ban đầu mà còn giả định rằng lãi suất có thể tăng lên 3% sau năm thứ hai, và tôi vẫn phải đủ khả năng chi trả.
Tôi không tự nhận mình là người giỏi về tài chính, nhưng tôi rất nghiêm túc với nó. Việc mua nhà đã khiến tôi phải thay đổi cách quản lý tài chính cá nhân. Trước đây, tôi thường tiêu xài một cách cảm tính, nhưng giờ đây, tôi theo dõi mọi khoản chi tiêu hàng tháng để tránh tình trạng tài khoản cạn kiệt vào cuối tháng.
Ảnh minh hoạ
Đôi khi, tôi cảm thấy mệt mỏi. Có những tháng tôi phải cắt giảm chi tiêu cho cà phê hay mua sắm để có tiền trả cho phí bảo trì và quỹ chung cư. Có lúc bạn bè đi du lịch, tôi lại ở nhà và xem lại bảng tính tài chính của mình. Nhưng tôi không hề hối hận. Ít nhất, tôi biết mình đang đầu tư cho một không gian thực sự, nơi tôi có thể sống, nghỉ ngơi và cảm thấy an tâm mỗi ngày.
Bài học lớn nhất từ việc mua nhà không chỉ nằm ở bất động sản mà còn ở cách quản lý dòng tiền cá nhân. Bạn cần phải biết mình đang tiêu gì, tiêu bao nhiêu và có đủ khả năng để đối phó với những tháng khó khăn. Việc sở hữu nhà buộc bạn phải sống có trách nhiệm hơn, và với tôi, đó là một bước chuyển mình quan trọng trong tài chính cá nhân.
- 30/06: Đọc gì trước giờ giao dịch chứng khoán?
- Sống một mình 10 năm, tôi thoát kiếp “rỗng ví” nhờ 5 nguyên tắc tiền bạc không ai dạy
- Sách Bình Định quyết định rút lui sau 15 năm niêm yết do không tăng vốn
- Lãnh đạo mua bán cổ phiếu: Nhiều giao dịch lớn sắp diễn ra?
- Lộ Trình Khắc Phục Tình Trạng Kiểm Soát Chứng Khoán