Câu chuyện cảm động dưới đây được chia sẻ bởi một người dùng tên Trương Duy, sống tại Hồ Nam, Trung Quốc, đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của cộng đồng mạng.

Ngày còn nhỏ, tôi và anh Lưu – hàng xóm đối diện – đã trở thành những người bạn thân thiết. Chúng tôi cùng học tại trường tiểu học, thường xuyên rủ nhau ra bãi đất sau nhà để chơi bóng và thả diều. Tuy nhiên, cuộc sống đã đưa chúng tôi đi theo những con đường khác nhau. Tôi lên Bắc Kinh để theo đuổi sự nghiệp, trong khi anh Lưu ở lại quê hương và làm nghề sửa xe máy. Dù vậy, tôi vẫn thường ghé thăm anh mỗi khi về quê, chỉ để hỏi thăm và trò chuyện đôi chút.

Vào năm 2010, trong một lần về quê dịp Tết, tôi nhận thấy anh Lưu có vẻ tiều tụy hơn trước. Khi hỏi thăm, tôi được biết con gái anh – lúc đó mới 5 tuổi – mắc bệnh tim bẩm sinh và cần phẫu thuật gấp. Gia đình anh không đủ khả năng tài chính, đã vay mượn khắp nơi nhưng vẫn không đủ tiền. Nhìn thấy sự kiên cường của anh trong hoàn cảnh khó khăn, tôi không thể làm ngơ.

Tôi quyết định giúp anh vay 100.000 nhân dân tệ (khoảng 345 triệu đồng) từ khoản tiết kiệm mà tôi đã tích lũy để đầu tư. Ban đầu, anh Lưu có chút ngần ngại, nhưng tôi đã động viên: “Anh hãy lo cho sức khỏe của cháu. Khi nào có điều kiện thì trả lại, không cần phải lo lắng.”

Sau đó, tôi trở lại Bắc Kinh và tiếp tục công việc của mình. Trong vài năm đầu, anh Lưu vẫn giữ liên lạc và thông báo rằng sức khỏe của con gái anh đã cải thiện. Nhưng theo thời gian, chúng tôi dần mất liên lạc. Tôi không quá bận tâm, chỉ mong mọi điều tốt đẹp sẽ đến với gia đình anh.

Đến tháng trước, sau 15 năm, tôi bất ngờ nhận được một bưu kiện từ quê. Người gửi là anh Lưu, bên ngoài chỉ ghi đơn giản: “Gửi Trương Duy – món quà kỷ niệm xưa cũ”.

Bên trong là một hộp bánh trung thu truyền thống. Tôi mỉm cười, nghĩ rằng anh gửi quà Tết Trung thu sớm. Nhưng khi mở hộp ra, tôi hoàn toàn bất ngờ: dưới lớp bánh được xếp gọn gàng là một phong bì niêm phong cẩn thận, bên trong là một sổ tiết kiệm trị giá 3 triệu nhân dân tệ (10,35 tỷ đồng) và một lá thư viết tay.

Trong thư, anh Lưu chia sẻ rằng con gái anh giờ đã khỏe mạnh, vừa tốt nghiệp đại học và nhận học bổng toàn phần. Gần đây, gia đình anh được đền bù đất làm khu công nghiệp, có một khoản dư, nên anh quyết định gửi lại tôi số tiền năm xưa, kèm theo lời cảm ơn vì đã không quay lưng khi họ gặp khó khăn.

Tôi đọc thư mà lòng nghẹn ngào. 15 năm trước, tôi từng nghĩ rằng khoản tiền ấy có thể không bao giờ được hoàn lại. Nhưng tôi không cảm thấy tiếc nuối, vì lúc đó, việc giúp một sinh mệnh tiếp tục sống mới là điều quan trọng nhất.

Từ câu chuyện này, tôi nhận ra rằng tiền bạc có thể mất đi, nhưng lòng tốt luôn là một khoản đầu tư không bao giờ lỗ. Tuy nhiên, khi giúp đỡ người khác, chúng ta cũng cần có kế hoạch tài chính rõ ràng. Đừng cho vay bằng tiền vay, đừng giúp bằng khoản cuối cùng bạn có. Tôi từng suýt mạo hiểm tương lai tài chính của mình vì quyết định cảm tính.

Nếu có thể, hãy luôn dành một phần nhỏ thu nhập để lập quỹ “thiện tâm” – không chỉ giúp đỡ người khác đúng lúc, mà còn giúp chính mình sống nhẹ lòng và tử tế hơn mỗi ngày.

Bài viết cùng chủ đề:

TIN TỨC MỚI 

.
.
.
.