Trong một câu chuyện gây sốc tại Thành phố Thanh Đảo, tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc, anh Lưu, 48 tuổi, đã trải qua một trải nghiệm không tưởng khi trở về căn hộ của mình sau 6 năm để trống. Câu chuyện bắt đầu vào cuối năm 2017, khi anh quyết định đầu tư 14 triệu NDT (khoảng 50 triệu đồng) để mua một căn chung cư cao cấp với diện tích 280m2, tọa lạc tại vị trí đắc địa gần bến tàu cao tốc và các cơ sở y tế, giáo dục hàng đầu. Tuy nhiên, do những biến động trong cuộc sống và dịch bệnh, căn hộ này đã bị bỏ hoang trong suốt thời gian dài.

Đến năm 2023, khi cuộc sống đã ổn định hơn, anh Lưu cùng gia đình quyết định chuyển về căn hộ của mình. Nhưng khi mở cửa, anh không thể tin vào mắt mình khi phát hiện căn nhà của mình đã trở thành một bãi rác. Mùi hôi thối bốc lên từ bên trong khiến anh không khỏi rùng mình. Sau khi tìm hiểu, anh được biết rằng cư dân sống cùng tầng đã tự ý mang rác thải đến đây để tập kết, và nhân viên vệ sinh sẽ đến thu dọn.

Trước tình hình này, anh Lưu đã không thể kiềm chế được sự tức giận và ngay lập tức đến gặp ban quản lý tòa nhà để yêu cầu giải thích. Tại đây, anh được thông báo rằng trong suốt 6 năm qua, ban quản lý không thể liên lạc với anh để thu phí quản lý, do đó họ đã biến căn hộ của anh thành nơi chứa rác chung cho cư dân. Họ cũng thừa nhận sai sót và đề nghị hoàn trả phí vệ sinh đã thu từ cư dân trong thời gian qua.

Không chấp nhận lời giải thích này, anh Lưu cho rằng hành động của ban quản lý là vi phạm quyền sở hữu của mình. Anh quyết định khởi kiện ban quản lý tòa nhà, yêu cầu bồi thường thiệt hại do hành vi chiếm dụng trái phép căn hộ của mình.

Tại phiên tòa, thẩm phán đã nhấn mạnh rằng ban quản lý không có quyền xâm phạm đến quyền lợi hợp pháp của chủ sở hữu bất động sản. Anh Lưu, với tư cách là chủ sở hữu, có quyền sử dụng và định đoạt căn nhà của mình theo quy định của pháp luật. Việc sử dụng căn hộ của anh vào mục đích không hợp pháp đã cấu thành hành vi xâm phạm.

Tòa án cũng chỉ ra rằng, theo quy định của Bộ luật Dân sự Trung Quốc, hợp đồng dịch vụ bất động sản yêu cầu chủ sở hữu phải thanh toán phí dịch vụ đúng hạn. Việc anh Lưu không nộp phí quản lý trong thời gian dài được coi là vi phạm hợp đồng, nhưng điều này không có nghĩa là ban quản lý có quyền chiếm dụng căn hộ của anh.

Về mặt pháp lý, hành động của ban quản lý đã gây thiệt hại đến quyền lợi của anh Lưu. Anh có quyền yêu cầu bồi thường từ phía ban quản lý, và mức bồi thường sẽ phụ thuộc vào lợi nhuận mà họ thu được từ phí dịch vụ vệ sinh. Tòa án đã quyết định rằng ban quản lý phải hoàn trả toàn bộ phí dịch vụ đã thu cho anh Lưu, đồng thời khôi phục lại hiện trạng ban đầu của căn hộ và bồi thường cho những thiệt hại phát sinh.

Cuối cùng, cả hai bên đều đồng ý với phán quyết của tòa án và không có bên nào kháng cáo. Câu chuyện này không chỉ là một bài học về quyền sở hữu bất động sản mà còn là một lời nhắc nhở về trách nhiệm của ban quản lý trong việc bảo vệ quyền lợi của cư dân.

Bài viết cùng chủ đề:

TIN TỨC MỚI 

.
.
.
.