Bài viết dưới đây là những chia sẻ chân thành của một người phụ nữ 38 tuổi, đang làm việc văn phòng, về những cảm xúc và suy nghĩ sau buổi họp lớp đầy ý nghĩa.
Buổi họp lớp diễn ra tại một nhà hàng sang trọng ở Thượng Hải, Trung Quốc, đánh dấu 15 năm kể từ ngày tốt nghiệp cấp ba. Đây là lần đầu tiên tôi tham gia một buổi họp lớp có đông đủ bạn bè. Tôi đã chuẩn bị từ sớm, rời khỏi căn phòng thuê của mình và di chuyển bằng xe buýt để không bị muộn.
Khi đến nơi, tôi cảm thấy choáng ngợp trước sự thay đổi của mọi người. Những người bạn cũ giờ đây đã trở thành những doanh nhân thành đạt, người thì làm chủ nhà hàng, người là giám đốc ngân hàng, và có cả những người nổi tiếng trong lĩnh vực đầu tư bất động sản. Cuộc trò chuyện xoay quanh những chủ đề như bất động sản, du học con cái và các cơ hội đầu tư diễn ra sôi nổi.
Ảnh minh họa
Trong khi mọi người chia sẻ về những thành công của mình, một người bạn bên cạnh nhẹ nhàng nói: “Gần đây tôi đã mua thêm hai căn nhà, đang cho thuê với giá rất tốt.” Một người khác cũng không kém phần tự hào: “Tôi vừa mua một mảnh đất ở Hàng Châu, khu vực này đang thu hút nhiều nhà đầu tư.”
Nghe những câu chuyện đó, tôi chỉ biết mỉm cười. Bỗng dưng, một người bạn đối diện hỏi: “Lương Thanh, hiện tại cậu đang ở đâu?”
Tôi không ngần ngại chia sẻ: “Tôi vẫn đang sống trong một căn nhà thuê, chưa đủ khả năng để mua một căn hộ như mọi người.”
Câu trả lời của tôi dường như khiến không khí trở nên ngượng ngùng. Ánh mắt của họ khiến tôi cảm thấy nghẹn ngào.
Trở về nhà vào tối hôm đó, tôi thấy chồng đang xem tin tức, còn hai con đã ngủ say. Tôi tự nhủ rằng mặc dù không giàu có, nhưng tôi vẫn có một gia đình và một nơi để trở về.
Ngay khi vừa thay đồ xong, tôi nhận được một tin nhắn từ Hạ Liên, người bạn ngồi cùng bàn. Tin nhắn chỉ vỏn vẹn vài chữ: “Khi cậu nói vẫn ở nhà cũ, mình cảm thấy xót xa.”
Tôi dừng lại một chút. Không phải vì thương hại, mà vì tôi biết Hạ Liên là người luôn chân thành. Hồi cấp ba, cậu ấy từng bị cả lớp chế giễu vì đôi giày rách. Tôi đã đứng ra bảo vệ cậu ấy, có lẽ cậu ấy vẫn nhớ điều đó.
Tin nhắn ấy khiến tôi suy nghĩ nhiều. Tôi vẫn làm việc chăm chỉ mỗi ngày, tiết kiệm từng đồng, nhưng chưa bao giờ dám nghĩ đến việc đầu tư hay cải thiện cuộc sống. Tôi luôn lấy lý do “ổn định” để trì hoãn.
Trong khi bạn bè tôi đã dám mạo hiểm, dám thất bại để có được thành công như hôm nay, điều khiến tôi xúc động không phải là sự giàu có của họ, mà là sự thấu hiểu từ một người bạn cũ, người vẫn nhớ về tôi.
Cuộc họp lớp không chỉ là dịp gặp gỡ bạn bè, mà còn là một cú hích để tôi thức tỉnh. Sau buổi họp, tôi quyết định tìm hiểu thêm về tài chính cá nhân và các hình thức đầu tư, dù chỉ là gửi tiết kiệm hay mua trái phiếu.
Tôi không mơ ước sẽ sở hữu nhiều bất động sản, nhưng tôi tin rằng mình có thể chủ động thay đổi tương lai, không còn sống tạm bợ trong căn nhà thuê, mà sống với những ước mơ của chính mình.
- Doanh nghiệp liên quan đến Vạn Thịnh Phát không thể trả hơn 1.8 ngàn tỷ lãi trái phiếu do tài khoản bị phong tỏa
- Triệu phú từ bỏ tài sản để trở thành người vô gia cư, khởi nghiệp từ đầu nhằm chứng minh làm giàu không chỉ nhờ may mắn, kết quả gây bất ngờ
- Nữ nhân viên văn phòng 30 tuổi quyết tâm mua căn hộ 2,4 tỷ ở Hà Nội với lương 20 triệu: Nợ là động lực để sống có kỷ luật
- Bản Tin Thị Trường Chứng Khoán Ngày 01/07/2025: Kỳ Vọng Về Sự Phục Hồi Thanh Khoản
- Cảnh báo từ Ngân hàng về các trang giả mạo